Sunday 2 March 2014

Chuyến Đi thực tế

(Bài thơ này THọ sáng tác lấy cảm hứng khi tự đặt mình vào vị trí là một người học viên công an trước chuyến đi thực tế Kim sơn-Ninh Bình, học viên năm thứ nhất của Học viện Cảnh Sát Nhân Dân, Vừa đi chơi Ninh Bình nên có cảm hứng viết bài thơ này, đồng chí Trần Đại Quang bộ trưởng công an cũng quê Ninh Bình, đây là những thế hệ trẻ sẽ tiếp bước thế hệ đàn anh của nghành công an Việt Nam)

Bao Ngày chuẩn bị kỳ công
Ba lô, túi xách, chẳng quên thứ gì
Chỉ còn chờ lệnh cấp trên
Sẵn sàng tiến bước, chúng em lên đường
Hôm qua sau lễ dâng hương
Kim sơn thẳng tiến, tạm xa mái trường
Đường đi quá đỗi thân thương
Ôtô lăn bánh, quê ta Ninh Bình.

Hình như thực tế lần này
Cho em cảm giác rất nhiều bâng khuâng
Tâm trạng cảm thấy lâng lâng
Nhớ cha, nhớ mẹ, người thân rất nhiều
Mẹ ơi, con nhớ Mẹ này...
Trông về Ninh Khánh mà lòng dưng dưng

Điều con nghĩ lúc này đây
Biết ơn Mẹ lắm, Mẹ hiền dấu yêu
Nuôi con khôn lớn bao ngày
Dầm mưa, dãi nắng để con lên Người
Con trai Mẹ đã trưởng thành
Là Người chiến sĩ của nghành công an.

Chuyến đi thực tế lần này
Chính là để được, ở gần với dân
Cùng ăn, cùng ở, cùng làm
Giao lưu , học hỏi thật nhiều điều hay
Tự hào chiến sĩ công an
Vì nước quên thân, vì dân phục vụ
Gặp dân luôn nở nụ cười
Để dân gần gũi với người công an.

Sáu điều Bác dạy không quên
Công an là để giúp dân yên bình
Chuyến đi thực tế lần này
Lớp em cũng đã bắt tay lịch trình
Nghĩa trang liệt sĩ thắp hương
Sửa sang quét dọn đường làng rất chăm
Thăm Mẹ liệt sĩ anh hùng.

Cùng nhau giúp đỡ, các em thơ nhỏ
Không may trên mình, chứng bệnh da cam
Làm nhiều việc thiện thật hay
Tâm ta thoải mái như là trẻ con
Rộn rã tiếng cười, ai cũng siêng năng
Sống tập thể quả thật vui
Nhưng sao anh vẫn bùi ngùi nhớ em
Mỗi Khi nhìn thấy màu xanh
Là có cảm giác có em bên mình.

 Hà Nội ngày 8/9/12







No comments:

Post a Comment