Monday 3 March 2014

Xứ Nghệ nghĩa nặng tình sâu

Cha Mẹ cho con sự sống
Bố Nguyễn Sinh Sắc, Mẹ Hoàng Thị Loan
Nam Đàn xứ Nghệ thân thương
Làng sen sống mãi trong tim dạt dào
Tâm hồn gửi trao về nơi ấy
Có biết chăng ta còn mang Nợ
Hai chữ Gia Đình sao nhói tâm can
Hình bóng Quê Hương mãi còn in dấu

HOÀNG TRÙ quê ngoại đậm sâu nghĩa tình
Nhà lá ba gian con khóc chào đời
Nơi Mẹ nuôi dưỡng, tháng năm bế bồng
Ngôi nhà kỉ niệm con tròn lên năm
Lời ru của Mẹ vẫn còn đâu đây
Tiếng Mẹ ầu ơi cho con ngon giấc
Ngoại vỗ về cho cháu được bình yên

Khung cửi còn đó
Sao không thấy Mẹ hiền đâu
Thương Mẹ bao nỗi nhọc nhằn
Tháng ngày vất vả in hằn trong con
Mẹ là tiên nữ xuống trần Mẹ ơi...
...Làm xong nhiệm vụ, Mẹ lại về với cõi tiên

Chiếc võng đu đưa
Con thèm nghe một tiếng ru hời
Hơi ấm của Mẹ vẫn còn quanh đây
Nghiên bút còn đó, sao chẳng thấy Cha
Hình bóng Cha dùi mài kinh sử
Công danh sự nghiệp chí làm nên
Giúp dân giúp nước quên cả thân mình
Cụ phó bảng ngày nào còn tiếng thơm.

Ông Ngoại ơi, biết ơn Ông thật nhiều
Tháng ngày khổ cực Ông đã cưu mang
Hiền từ nhân hậu Ông là Ông tiên.

Con lại chạy về Làng Sen quê nội
Cổng ngõ đơn sơ vẫn thưở nào
Lối vào rợp bóng hàng cây xanh
Nhà lá năm gian xế bóng chiều
Ký ức tuổi thơ lại hiện về
Nhìn mái nhà tranh mà lệ tuôn trào
Ông Nội ơi cháu đã về
Cháu thương Ông cuộc đời vất vả
Đời Ông nghèo nhưng giàu tình thương yêu
Tâm hồn nhân cách Ông mãi sáng ngời
Bà nội ơi hàng cau của Bà còn đó
Mảnh vườn xanh thiếu bàn tay Bà Chăm sóc
Cảm ơn Bà đã sinh ra Cha.

GIA ĐÌNH nhỏ của tôi ơi
Chị Thanh ơi chị đâu rồi
Anh Khiêm ơi em đã về
Em Nhuận ơi anh nhớ em này
Sao chẳng thấy ai nên tiếng
Ước sao có một phép nhiệm màu
Được gặp tất cả những Người thân Gia Đình
Có Cha có Mẹ, anh em quây quần
Sáu Người tựa sáu bông hoa
Làm nên một đóa ngát hương đất trời
Sáu Người tựa sáu cánh chim
Bay về tổ ấm bình yên tháng ngày.

Cũng Bởi Vì

Đất Nước lầm than, Gia Đình ly tán
Cha Mẹ mất sớm mỗi Người mỗi phương
Con chẳng kịp báo đền phụng dưỡng Mẹ Cha
Chữ HIẾU con còn mang Nợ
Mong Cha Mẹ thứ lỗi cho con...
Chữ DÂN chữ HIẾU bên nào nặng hơn
Chữ HIẾU đã nặng, chữ DÂN còn nặng gấp trăm nghìn lần

Các Anh, Chị, Em
Số phận thì cũng xót thương vô cùng
Kiếp Người thì đầy nỗi gian truân
Hạnh phúc thì ít mà khổ đau lại nhiều...

Cho Nên

Tuổi trẻ con phiêu bạt khắp thế gian
Đi tìm chân lý thế nào là TỰ DO...
...ĐỘC LẬP hai chữ thiêng liêng
VIỆT NAM YÊU DẤU ĐỢI TA TRỞ VỀ.
............................


 HNĐT

(21/6/13)

Sunday 2 March 2014

Tự Hào Bộ Đội Cụ Hồ

(Bài thơ: Tự Hào Bộ Đội Cụ Hồ)
Tự hào bộ đội cụ Hồ
Tháng ngày rèn luyện thao trường nắng mưa
Hành quân gian khổ sớm khuya
Hang sâu, rừng thẳm là nơi ăn nằm
Ở đâu nguy khó đều có các anh
Lũ lụt, hạn hán...giúp dân hết mình
Vì dân trọn nghĩa trọn tình

Miền núi, đồng bằng, vùng nào cũng vậy
Bộ đội luôn được cảm tình của dân
Bộ đội cụ Hồ việc gì cũng giỏi
Rắn rỏi, khỏe mạnh chẳng ngại khó khăn
Những người lính ngày đêm thầm lặng
Nếu Tổ Quốc bị xâm lăng các anh chiến đấu
Bảo vệ Đảng, Chế Độ và Nhân Dân
Trọng trách các anh thật nặng nề

Quân đội Việt Nam trưởng thành từ gian khổ
Qua bao lần thử lửa luyện nên trí khí
Mọi kẻ thù đều giành chiến thắng
Xứng danh Bộ đội cụ Hồ kính yêu
Vinh dự mặc trên mình bộ quân phục
Màu xanh của trách nhiệm và bản lĩnh
Bảo vệ thành quả cách mạng biết bao máu xương

Bộ đội thời bình vẫn còn sướng lắm
Chẳng như bộ đội ngày xưa
Chiến tranh gian khổ, đạn bom trên đầu
Hành quân đói rét, vẫn vượt qua
Bệnh tật đeo bám có là gì đâu
Càng trong gian khó, trí càng cao
Chiến đấu với niềm tin mãnh liệt
Đằng sau ta là Tổ Quốc
Phía sau ta là Quê Hương
Vì lý tưởng Cách Mạng
Vì những người thân yêu ở hậu phương
Quân đội Việt Nam đó là như vậy

Hào khí bốn nghìn năm lịch sử
Truyền thống cha ông dựng nước và giữ nước
Máu Lạc Hồng thấm đẫm vào đất Mẹ
Tô thắm thêm Cờ đỏ sao vàng rực rỡ
Đất và Máu hòa quyện thành mầu non sông
Mầu Quyết Thắng của Quân Đội Việt Nam anh hùng
TỔ QUỐC VIỆT NAM, TỔ QUỐC VIỆT NAM
MONG CHO ĐẤT NƯỚC MÃI TRONG THANH BÌNH
BỘ ĐỘI CỤ HỒ THIÊNG LIÊNG BẤT TỬ.


 Hà Nội ngày 4/11/12





Biết Ơn Cha Mẹ và Quê Hương

(Bài thơ: Biết Ơn Cha Mẹ và Quê Hương)
Bao ngày nuôi dưỡng thai nhi
Mẹ trông, Mẹ ngóng, mong con chào đời
Chín tháng mười ngày, đến ngày chuyển dạ
Mẹ đã sinh con vào chiều cuối thu
Khi con cất tiếng khóc chào đời
Cha Mẹ hạnh phúc vỡ òa niềm vui

Và dòng sữa nóng Mẹ dành cho con
Nằm trong bụng Mẹ đã lâu
Nay con mới được bữa ăn đầu đời
Sữa Mẹ là dòng suối tiên
Ngày ngày con bú nên thêm hình hài
Chân tay cứng cáp, người dài
Mỗi ngày thêm lớn Mẹ hiền sướng vui

Biết nẫy, biết bò rồi biết đi
Bi bô biết nói hai từ Mẹ, Cha
Khi con khôn lớn trưởng thành
Công ơn Cha Mẹ con càng khắc ghi...
Con thương Mẹ nhất, Mẹ hiền của con
Bố làm nhà nước xa nhà
Công to việc lớn Mẹ đều phải lo

Gái Thường Tín thật là đảm đang
Chịu thương, chịu khó, giỏi dang
Một mình chăm sóc ba con
Chúng con no ấm, học hành đến nơi
Làm ăn tính toán thông minh
Cửa cao nhà rộng đúng là nhất thôn

Mẹ hiền có biết không
Con thấy may mắn khi lớn lên từ Làng
Tuổi thơ con được sống những ngày vui tuơi
Biết thế nào là cánh đồng lúa...
Mùi thơm rơm rạ là mùi khó quên
Cây đa, bến nước, sân đình
Quê hương, hai tiếng tuyệt vời
Tháng ngày quá khứ mãi là trong tim

Biết ơn Cha Mẹ thật nhiều
Nhưng con đền đáp chẳng bao nhiêu
Cha Mẹ có biết không
Có những điều con còn dấu kín...
CON CHẲNG BIẾT NÓI GÌ HƠN
BIẾT ƠN CHA MẸ SUỐT ĐỜI TRI ÂN.


Hà Nội ngày 7/10/12
o-----------o0o-----------o0o------------o0o-----------o 


 

Biển Đảo Cũng Là Quê Hương

(Bài thơ: Biển Đảo Cũng Là Quê Hương)
 Tạm biệt đất liền, tạm biệt Mẹ
Con lên đường canh giữ đảo quê hương
Đảo gần đảo xa đất Việt ta đó
Tiếp bước cha anh chúng con gìn giữ

Ôi! tự hào hai tiếng Việt Nam
Đất liền, biển đảo thiêng liêng vô cùng
Đời lính trẻ mang trên mình trọng trách
Nguyện hy sinh để vẹn toàn Tổ Quốc
Bởi biển đảo cũng là quê hương!

Con tàu rẽ sóng ra khơi
Biển đông lấp lánh một màu xanh lơ
Đàn hải âu nghiêng nghiêng đôi cánh
Cứ ngỡ rằng cánh cò bay lả bay la
Biển rộng là cánh đồng xanh của Mẹ
Cứ nhẹ nhàng lướt trôi êm ái
Đưa ta vào một cõi mơ xưa...

Bình minh bừng sáng, trường sa vẫy chào
Con tàu cập bến rì rào sóng xô
Trường sa ơi, ta đã đến rồi đây
Xa xa Cột mốc chủ quyền
Cờ bay phất phới tự hào dâng dâng
Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Kinh độ, vĩ độ, hiên ngang đất trời.

Các đồng chí mến thương ơi
Gửi các anh lời yêu thương từ đất Mẹ
Ôi những con Người mình đồng da sắt
Nắng gió biển khơi, các anh đứng vững
Như phong ba, bão táp vươn lên sức sống
Chắc tay súng hướng về miền Tổ Quốc
Lòng dạt dào dâng trào nỗi nhớ
Nhớ đất liền, ta càng yêu mến đảo hơn
Bởi biển đảo cũng là quê hương!

Nụ cười người lính đảo thật đẹp
Tỏa sáng một niềm tin mãi rạng ngời
Chủ quyền biển đảo, không bao giờ thay đổi
Dù có hy sinh nơi nào cũng vậy
Đất Liền, Biển Đảo Đều Là Quê Hương
Đất Liền, Biển Đảo Đều Là Quê Hương.


Hà Nội ngày 2/10/12
o------------o0o---------o0o--------o0o-----------o




Ta Là Ai ?

(Bài thơ Ta Là Ai ?....)

Xin chào các bạn thân yêu
Mình tên là THọ nghĩa là sống lâu
Tuổi mình ất sửu con trâu
Sinh vào mùng chín tháng mười thu đông
Khóc chào đời ở Hà Đông
Bệnh viện quân đội, tên là một linh ba.

Sinh ra đầy đủ mẹ cha
Là người con út trong một gia đình
Tính tình hiền dịu vui tươi
Ngoan ngoãn, thật thà đúng là con ngoan
Tuổi thơ quả thật bình thường
Lúc hai mươi ba tuổi mới biết mình là ai...

May mà có thế giới online
Blog nói kiểu ý đồ riêng ta...
Chỉ đường giới thiệu để tìm đến nơi
Chuyện thật nghe vẻ khó tin
Người hiểu sâu sắc sẽ là nhìn ra
Còn người không biết cho là nhố nhăng

Lúc đầu thực chẳng ai tin
Cõi âm trợ giúp cho mình chứng minh
Một lần nữa khẳng định rằng
Kiếp trước của THọ là Hồ Chí Minh
Hai năm tháng tám lịch âm
Ngày sinh tướng Giáp là người tín thân...
Như cây đại thụ trước bão giông
Hiên ngang đứng vững bao lần cam qua
Cụ Hồ tướng Giáp quả là hiểu nhau
Nằm gai, nếm mật rừng sâu
Cùng nhau san sẻ niềm vui nỗi buồn...

Đạo phật có kiếp luân hồi tái sinh
Thân xác ở lại linh hồn nhập siêu
Mục tiêu đã ngắm chờ ngày đầu thai
Cuộc sống cũng giống bao người
Buồn, vui, sướng , khổ cuộc đời như ai
Mùng hai tháng chín, hai mốt tháng bẩy
Ngôi nhà sáu bẩy, chín giờ mười năm
Mọi người xin nhớ đừng quên
Kiếp này mong được, cuộc đời thảnh thơi......


 Hà Nội ngày 24/9/12

Tự Hào Cờ Đảng Chúng Ta

(Bài thơ viết trong hoàn cảnh khi đang chuẩn bị đi ngủ thì lý tưởng Đảng ở đâu cứ ùa về, và mình đã ngồi làm một mạch thơ)

Tự hào cờ Đảng chúng ta
Tung bay trước gió lao xao vẫy chào
Trời xanh, mây trắng, cờ đào
Búa Liềm chụm lại, thì thào chuyện xưa.

Nhớ ngày nô lệ lầm than
Chẳng có độc lập, chẳng còn tự do
Thực dân, phong kiến, dã man
Lùng vây bắt bớ, giết Người Việt ta.

Búa Liềm khai sáng từ Nga
Cụ Hồ sáng suốt mang về Việt Nam
Từ ngày Đảng, Bác dẫn đường
Dân ta phấn khởi tưng bừng đấu tranh
Biết bao thế hệ Cha anh
Đổ máu vùi xương quyết giành tự do.

Cuộc đời lại được ấm no
Đất nước thanh bình chuyển mình tiến bước
Ý Đảng lòng Dân, đôi bên gắn kết
Hết thắng lợi này đến thắng lợi khác
Đảng ta ngày một rạng danh
Đổi mới, hội nhập bạn bè năm châu.

Qúa khứ không được phép quên
Đảng sáng suốt, Vẫn có vài nỗi đau...
Tám hai năm một chặng đường
Biết bao gian khổ vui buồn sánh đôi
DUY NHẤT CHỈ MỘT ĐẢNG THÔI
Đảng ta luôn vững, kiên cường khó khăn.

Hồi bé THọ thường băn khoăn
Đảng cộng sản là gì, khó hiểu ghê
Nhưng khi trông thấy Búa Liềm
Công cụ quen thuộc rất là thân thương
Xưởng máy có Búa của Cha
Cánh đồng lúa chín Mẹ yêu cầm Liềm
Mỗi khi thấy ngọn cờ đào
Búa Liềm hình ảnh bao ngày Mẹ Cha
Cờ đảng cờ của Mẹ Cha
Cho ta cuộc sống ấm no tháng ngày.

Lớn lên THọ hiểu được rằng
Búa Liềm giản dị phi thường quá cơ
Đó là giai cấp Công Nông
Lãnh đạo quần chúng đứng lên chiến đấu
Quyết dành cho được tự do
Tháng tư lịch sử nước nhà chung vui
Đảng ta quả thật tài tình
Những công lao đó ai mà dám quên.

Thật vui khi đời ta có Đảng
Đảng là Trí Tuệ, Đạo Đức, Văn Minh
"Đảng ta" nghe thật thiết tha
Búa Liềm hiện hữu theo ta suốt đời.


Hà Nội ngày 17/9/12 

Chúc My và cháu Suri

(Bài thơ này THọ sáng tác tặng Trà My và cô con gái mới sanh hiện đang ở sài gòn)

Hôm nay chủ nhật thảnh thơi
Làm thơ tâm sự vài lời tới My
Đầu tiên chúc cháu Suri
Ngủ ngoan, bú khỏe ti ti thật nhiều.

Nhân đây anh hỏi vài điều
Suri giống mẹ hay nhiều phần cha
Trông cháu xinh xắn thật là dễ thương
Có lẽ cháu nó giống cha
Con gái giống cha thì giàu ba họ.

Bống nhiên THọ chợt nghĩ ra
Thấy mình có lỗi những ngày đã qua
Cho anh xin lỗi My nha
Từ ngày sinh cháu anh quên chúc mừng.

Bộn bề công việc hóa là bị quên
Tình hình anh vẫn quan tâm...
Nhưng vì thấy ngại bởi là đàn ông
Tình bạn sâu lắng khó phai
Nói ít làm nhiều mới là điều hay.

Hôm nay thơ thật là dài
Nói lên suy nghĩ nhiều điều chứa chan
Thôi thì để tránh lan man
Anh xin chúc phúc cho em thật nhiều
Gia đình hạnh phúc sum vầy
Anh, em, dì, bác tràn đầy yêu thương.


 Hà Nội ngày 28/8/12
 

Tuổi trẻ trí cao

(Bài thơ này THọ sáng tác nhanh khi vào facebook một cô gái tên là Ly sinh năm 1991, thấy sưu tầm những mẩu chuyện về cụ Hồ và tướng Giáp rất hay, tình hình biển đảo, nên làm một đoạn thơ khen ngợi. http://www.facebook.com/huyenly.pham)

Rất vui được biết Huyền Ly
Tuy ta xa lạ nhưng mà thấy thân
Vào book anh thấy phân vân
Là một cô gái, tinh thông lạ thường
Tuổi đời còn trẻ, quan tâm...
Cụ Hồ, tướng giáp sưu tầm thật hay.

Là một cô gái thông minh
Sinh sống tít tận phương trời âu châu
Thế mà vẫn biết lo âu
Lo cho vận nước, lo cho vận nhà
Qủa là điều thật đáng khen
Quan tâm chính trị thật là điều vui.

Chúc Ly sức khỏe dồi dào
Hôm nào về nước nhớ thăm hà thành
Hồ gươm, lăng Bác rạng danh
Văn Miếu học hành, phố cổ về đêm.
Gió mát chiều thu, Hồ tây tuyệt vời.


  Hà Nội ngày 30/8/12

Chuyến Đi thực tế

(Bài thơ này THọ sáng tác lấy cảm hứng khi tự đặt mình vào vị trí là một người học viên công an trước chuyến đi thực tế Kim sơn-Ninh Bình, học viên năm thứ nhất của Học viện Cảnh Sát Nhân Dân, Vừa đi chơi Ninh Bình nên có cảm hứng viết bài thơ này, đồng chí Trần Đại Quang bộ trưởng công an cũng quê Ninh Bình, đây là những thế hệ trẻ sẽ tiếp bước thế hệ đàn anh của nghành công an Việt Nam)

Bao Ngày chuẩn bị kỳ công
Ba lô, túi xách, chẳng quên thứ gì
Chỉ còn chờ lệnh cấp trên
Sẵn sàng tiến bước, chúng em lên đường
Hôm qua sau lễ dâng hương
Kim sơn thẳng tiến, tạm xa mái trường
Đường đi quá đỗi thân thương
Ôtô lăn bánh, quê ta Ninh Bình.

Hình như thực tế lần này
Cho em cảm giác rất nhiều bâng khuâng
Tâm trạng cảm thấy lâng lâng
Nhớ cha, nhớ mẹ, người thân rất nhiều
Mẹ ơi, con nhớ Mẹ này...
Trông về Ninh Khánh mà lòng dưng dưng

Điều con nghĩ lúc này đây
Biết ơn Mẹ lắm, Mẹ hiền dấu yêu
Nuôi con khôn lớn bao ngày
Dầm mưa, dãi nắng để con lên Người
Con trai Mẹ đã trưởng thành
Là Người chiến sĩ của nghành công an.

Chuyến đi thực tế lần này
Chính là để được, ở gần với dân
Cùng ăn, cùng ở, cùng làm
Giao lưu , học hỏi thật nhiều điều hay
Tự hào chiến sĩ công an
Vì nước quên thân, vì dân phục vụ
Gặp dân luôn nở nụ cười
Để dân gần gũi với người công an.

Sáu điều Bác dạy không quên
Công an là để giúp dân yên bình
Chuyến đi thực tế lần này
Lớp em cũng đã bắt tay lịch trình
Nghĩa trang liệt sĩ thắp hương
Sửa sang quét dọn đường làng rất chăm
Thăm Mẹ liệt sĩ anh hùng.

Cùng nhau giúp đỡ, các em thơ nhỏ
Không may trên mình, chứng bệnh da cam
Làm nhiều việc thiện thật hay
Tâm ta thoải mái như là trẻ con
Rộn rã tiếng cười, ai cũng siêng năng
Sống tập thể quả thật vui
Nhưng sao anh vẫn bùi ngùi nhớ em
Mỗi Khi nhìn thấy màu xanh
Là có cảm giác có em bên mình.

 Hà Nội ngày 8/9/12







Quê Em Ninh Bình

(Bài thơ này viết trong hoàn cảnh sau chuyến đi chơi Ninh Bình với mấy Người Bạn thân, THọ đi thăm quan một số địa danh Ninh Bình, đây là vùng đất rất đặc biệt, nơi xuất phát điểm của cụ Lý Công Uẩn di dời về Thăng Long-Hà Nội. Cảnh quan ở đây thật đẹp và yên bình, và THọ ngẫu hứng viết lên bài thơ này, Người con gái trong thơ chỉ là tưởng tượng không có thật)

Quê em là ở Ninh Bình
Địa linh nhân kiệt, Người mình lắm thay
Ninh Bình là đất cố đô
Dư âm triều cũ vẫn còn vẹn nguyên
HOA LƯ đất ấy, còn nhiều khó khăn
Đinh, Lê, thịnh vượng một thời...

Đến đời cụ Lý di dời khỏi đây
Thăng Long Hà Nội đắp xây
Ngày nay con cháu về đây sum vầy
Thủ đô nghàn năm văn hiến
Chiến đấu bảo vệ, biết bao thế hệ...
Hà Nội thủ đô tươi sáng.

Quê em là ở NINH BÌNH
Tình sâu nghĩa nặng chúng mình khó phai
Ai ơi thấu hiểu tâm tư
Như dòng SUỐI KHOÁNG, phun trào mãi thôi
Ôi! tình yêu một màu xanh
Mối tình xanh ngắt như rừng CÚC PHƯƠNG
Anh vào BÁI ĐÍNH thắp hương
Cho em sức khỏe, cho em an lành.

Anh, em nếu có nên duyên
Nhà thờ PHÁT DIỆM, chúng mình vu quy
Ninh Bình khoảng cách hơi xa
Nhưng vì thương mến hóa ra lại gần

Vì yêu, anh cứ thẫn thờ
Bây giờ anh phải làm sao hỡi Người
Nụ cười em thật rạng ngời
Làm cho bao kẻ đứng ngồi không yên

Quê Ngoại là Ninh Bình nhé
Hà Nội là quê nội, được không em?
Hà Nội-Ninh Bình chúng mình kết nối
ôi! Anh biết là ảo tưởng.

Hà Nội ngày 4/9/12 

Đêm qua em bị sâu răng

(Bài thơ này viết trong hoàn cảnh đứa em họ của THọ bị sâu răng, tên em nó là Thu, nửa đêm lên facebook kêu đau răng và THọ ngẫu hứng sáng tác một bài thơ chủ đề về sâu răng, chúc em và Tùng hạnh phúc nhé, bao giờ đám cưới mời các Bác, Chú trên này)

Đêm qua em bị đau răng
Con sâu nó cắn chẳng nằm được đâu
Miệng ngậm nước muối lâu lâu
Thế mà vẫn nhức chẳng đỡ đau tí nào
Hàm răng ê buốt, thức suốt canh thâu

Được cái em sức khoẻ trâu
Nằm thâu đến sáng chịu đau vô bờ
Chờ trông trời sáng thật nhanh
Để Thu có thể ra nhanh khỏi nhà...

Thật thà tự hỏi bản thân?
Ngày nào mình cũng đánh răng cơ mà...
Vì đâu vì đâu Thu bị răng sâu thế này
Sâu răng ơi tao ghét mày
Từ nay kẹo bánh, đồ ngọt là em xin chừa

Trong bóng đêm có người em gái nhỏ
Vẫn thổn thức riêng mình với nỗi khổ đau răng
Và trong cơn đau em lại nhớ tới anh...
Bầu trời sao sáng ôi long lanh
Ước mong mãi được có anh bên đời.


 21/8/12